Virus corona đã chứng minh một cách sinh động rằng ngay cả những rủi ro được thừa nhận vẫn có thể khiến thế giới mất cảnh giác. SARS và Ebola đã cảnh báo thế giới về sự nguy hiểm của virus lây nhiễm từ động vật. Mới năm ngoái, chính phủ và các cơ quan quốc tế đã đưa ra những cảnh báo rõ ràng và lặp đi lặp lại. Để nêu bật mối đe dọa, Mỹ đã chạy mô phỏng một ổ dịch có tên mã là “Crimson Contagion”.
Một hội đồng chuyên gia quốc tế do Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) triệu tập đã cảnh báo rõ ràng về mối đe dọa đại dịch đối với cuộc sống con người và kinh tế toàn cầu. Tuy nhiên, khi Covid-19 xảy đến, dịch bệnh này đã vạch trần sự thật rằng phần lớn chính phủ trên thế giới không chuẩn bị sẵn sàng và chậm phản ứng với mối nguy y tế được dự đoán rộng rãi.
Lúc này, mối quan hệ đang xấu đi giữa Trung Quốc và Mỹ là một rủi ro địa chính trị lớn. Lớp vỏ bảo vệ mối quan hệ này đã bị tước bỏ, phần cốt lõi bị phơi bày và các cơ chế để xoa dịu căng thẳng không còn tồn tại nữa. Các trận chiến nổi lên dữ dội giữa Bắc Kinh và Washington về thương mại, công nghệ, đầu tư, chuỗi cung ứng, nhà báo và Covid-19. Các nhà ngoại giao, từ bộ trưởng ngoại giao Mỹ đến các “chiến binh sói” hung dữ của Trung Quốc, đang châm chọc, xúc phạm nhau bằng những lời lẽ dứt khoát không có tính chất ngoại giao.
Thái độ của công dân nước này đối với quốc gia còn lại đã có một bước chuyển biến mạnh mẽ theo hướng tồi tệ hơn. Và Trung Quốc, thường đóng vai “ông kẹ” trong các chiến dịch tranh cử tổng thống của Mỹ, đang trở thành một vấn đề trung tâm trong cuộc chiến leo thang giữa các ứng cử viên năm 2020.