Sau 20 năm ra trường, tôi khuyên các bạn nên đi họp lớp, không phải để so sánh thành tích trong cuộc sống, cũng không phải để tranh thủ “dựa hơi” sự thành công của bạn cùng lớp, mà để nhìn lại bản thân sau một chặng đường dài.
Sau buổi gặp gỡ đó, tôi đã có một cái nhìn tổng quan ngắn gọn về cuộc sống của một số người bạn:
Bạn A là người đứng đầu trong lớp của chúng tôi và luôn nghiêm khắc với bản thân cũng như những người khác. Nhưng vì giành phần lớn thời gian cho công việc làm thêm nên cô ấy tốt nghiệp đại học với tấm bằng không phải xuất sắc nhất.
Sau hơn 20 năm không có thông tin gì, tôi lại biết đến cô ấy nhờ một bài báo về một nhân vật được lan truyền trên mạng. Cô ấy là giám đốc điều hành cấp cao của một công ty có giá trị hàng trăm tỷ đô la.
Bạn B học cấp 2 là người trầm tính và có chút chậm chạp nhưng ai cũng biết bạn ấy là người luôn đạt điểm cao trong lớp. Cô ấy không tốt nghiệp một trường đại học quá danh tiếng. Sau khi tốt nghiệp đại học, cô ấy học tiếp lấy chứng chỉ kế toán rồi trở thành giám đốc tài chính.
Trong số những người bạn học của tôi, thực sự không có người nào là nhân vật kiệt xuất thế giới. Tuy nhiên họ đều là người xuất chúng trong số những người bình thường của thời đại này. Họ đều sống rất tốt. Không khó để chúng ta thấy những quy tắc sau đây để có cuộc sống tốt đẹp.